CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN WEBSITE MINH CẢNH - MỸ CHÂU

WELCOME TO MINHCANH-MYCHAU.COM

CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN VỚI WEBSITE CỦA HAI TÀI DANH MCMC. NƠI ĐÂY CÁC BẠN SẼ TÌM TẤY NHỮNG BÀI VIẾT VỀ HAI DANH CA MCMC. CÁC BẠN CŨNG SẼ NGHE NHỮNG BÀI CA DO HƠI CA HUYỀN DIỆU MINH CẢNH VÀ TIẾNG HÁT LIÊU TRAI MỸ CHÂU TRÌNH BÀY!  WEBSITE NÀY CÓ HAI PHIÊN BẢN:TIẾNG VIỆT & ANH VỚI NỘI DUNG KHÁC...

du lich
https://www.atimulti.site
cailuongvietnam.com

Bút ký nghệ sĩ Mỹ Châu: 'Chồng đột ngột mất khiến tôi cô quạnh'

Chủ nhật - 30/03/2025 11:32

Bút ký nghệ sĩ Mỹ Châu: 'Chồng đột ngột mất khiến tôi cô quạnh'

Từ khi nghệ sĩ Đức Minh qua đời năm 2014, hàng đêm, Mỹ Châu đau đáu nỗi nhớ chồng ở xứ người.

Châu, chút tạ tình tri âm là bút ký chân dung về Mỹ Châu - một trong những ngôi sao của thế hệ vàng cải lương Việt Nam, do Thanh Thủy chấp bút. Sách tái hiện cuộc đời Mỹ Châu từ khi còn là cô bé mê hát ở quê nhà Long An cho đến khi trở thành triệu phú với nghề hát ở Sài Gòn và sang Mỹ định cư với chồng. Không chỉ kể cuộc đời nghệ sĩ Mỹ Châu, sách còn khắc họa đời sống sân khấu cải lương đầy thăng trầm. 

Nhân dịp sách phát hành, VnExpress trích đăng một phần. Tên phần trích đăng do tòa soạn đặt.

Bút ký nghệ sĩ Mỹ Châu: Chồng đột ngột ra đi khiến tôi cô quạnh

Bìa sách "Châu, chút tạ tình tri âm". 

Đêm ở Atlanta

Trong căn nhà im ắng, chị nằm lắng nghe và chờ đợi. Sẽ có những tiếng động quen thuộc dưới garage. Rồi chị sẽ nhỏm dậy. Đã nhiều năm trên đất Mỹ, chị có thói quen như vậy. Người thân của chị sẽ về. Khanh - đứa cháu trai - sẽ bước vô nhà, mang theo chút hơi gió lạnh từ ngoài đường. Khanh sẽ nở nụ cười tươi tắn và ân cần với chị, hỏi han chị mấy câu trìu mến và ấm áp, trước khi đóng cửa phòng bước vào cái thế giới buồn vui riêng của nó. Chị sẽ yên tâm tìm giấc ngủ, kết thúc một ngày yên bình, tĩnh lặng và thảnh thơi.

Nhưng đêm nay, Khanh nó đi đâu chắc về trễ. Chung quanh chị vẫn êm vắng. Chị khẽ khàng lui tới trong nhà, đếm những bước nhẹ nhàng, như mới ngày nào không xa, anh còn khỏe mạnh, luôn quẩn quanh và tươi cười bên chị. Nghe như có tiếng vòi nước chảy và tiếng chén đũa khua lách cách dưới bếp. Chị nhớ anh quá đỗi… Minh ơi! Sao anh bỏ em lại trong căn nhà ấm áp của đôi ta? Dù em vẫn thấy như anh chưa hề nhắm mắt mà ra đi vĩnh viễn. Em vẫn nghe thấy tiếng anh vừa nói vừa cười: “Thôi đi cô Năm Thủ Thừa ơi! Cô đừng giỡn với tui”…

Anh làm chị ấm áp và yên vui đến mức thỉnh thoảng chị quên mất thực tế cả hai đang đất khách quê người. Riêng anh luôn đau đáu nhớ quê nhà, nỗi niềm chính đáng của anh mà chị ưa giả bộ ít để ý đến. Với chị, chỉ cần có người yêu thương nhất ở bên cạnh là chị có cả thế giới: ăn đâu, ở đâu, cũng là thiên đường hết.

Nghệ sĩ Mỹ Châu và chồng - nghệ sĩ Đức Minh (phải). 

Nghệ sĩ Mỹ Châu và chồng - nghệ sĩ Đức Minh (phải). 

Đôi lúc chị quên mất, chị quên thiệt, rằng chị không phải là người đàn bà bình thường “nội tướng”, chị là một nghệ sĩ thở bằng những câu ca u buồn và ngọt lịm, từng sống hơn nửa đời người trong một ánh đèn mê hoặc khác thường, ánh đèn luôn phủ hào quang muôn sắc màu quanh chị. Khán giả nhìn ngắm chị, nói đúng hơn là ngưỡng vọng, ao ước. Chị, người đàn bà lạ lùng và cao vời đối với họ, dưới một ánh đèn đầy bí hiểm và thêu dệt.

Vậy mà chị quên hết, quên hết, chẳng mấy khi buồn nhớ hay tiếc nuối hào quang ấy, để có thể sống từng ngày bình thản và ấm áp bên anh. Chị không cần học nói tiếng Anh, không cần học lái xe, không cần bươn chải… như bao người phụ nữ tha hương khác. Anh vui vẻ chở che chị, việc lớn việc nhỏ chi anh cũng cười hả hê lẫn hạnh phúc mà làm tất tần tật cho chị.

Chẳng buồn nhớ làm chi đến hàng trăm vai phụ nữ anh hùng, diễm lệ, bất khuất, huyền thoại, đau khổ, trầm bi… mà chị từng hóa thân rất xuất sắc trên sân khấu. Những số phận phụ nữ ấy không vận vào đời chị. Họ không biết người nghệ sĩ có cuộc sống xuôi chèo mát mái như vậy mà diễn vai đau khổ thiệt là hay ho, hay tuyệt vời “trần ai khoai củ”. Bao nhiêu năm trường, chị sống giùm họ, hát giùm họ, khát khao cùng với họ và đau đớn tan nát, quằn quại sinh ly - tử biệt thay cho họ…

Rồi chị gặp anh, hai người sống cuộc đời của chính mình, đẹp và thật hơn cái sân khấu hư ảo, phù vân kia quá nhiều. Chị bước chập chững bên cạnh anh, chập chững vì còn phải dò dẫm thấp cao để quen với ánh nắng, cơn mưa, những âm thanh trần trụi ngoài đời, chứ không phải là âm thanh, ánh sáng cách điệu của sân khấu. Từ nhỏ tới lớn, chị có Vú (tức mẹ của chị), có chị Hồng Châu (chị gái của chị) lo toan mọi thứ, chị hồn nhiên hát, hồn nhiên kiếm tiền. Nhưng chị không quen nhìn mặt đồng tiền. Chuyện cầm tiền, đếm tiền, đi chợ mua bán… chị cũng không cần phải biết luôn. Rồi anh đến bên đời chị.

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Chọn ngôn ngữ
Select language:

Link chuyển đến website....

mcanh phai
Thăm dò ý kiến

Bạn đến từ đâu? Where are you coming from?

Thống kê
  • Đang truy cập3
  • Máy chủ tìm kiếm1
  • Khách viếng thăm2
  • Hôm nay492
  • Tháng hiện tại492
  • Tổng lượt truy cập3,549,952
Thành viên
Hãy đăng nhập thành viên để trải nghiệm đầy đủ các tiện ích trên site
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây